Họ Mai Bình Địnhhttp://homaibinhdinh.vn/uploads/icon-homai.png
Thứ ba - 18/03/2025 07:43180
Trên văn đàn, nhiều cây bút họ Mai thành danh với những tác phẩm văn học được độc giả trong nước, nước ngoài đón nhận và dành nhiều tình cảm! Trang Thông tin điện tử Họ Mai Bình Định giới thiệu đến bạn đọc một số bài thơ của 9 nhà thơ họ Mai – được Nhà thơ Mai Thìn -Chủ tịch Hội VHNT tỉnh Bình Định chọn giới thiệu trên Đặc san Họ Mai Bình Định số phát hành chào mừng Đại hội đại biểu họ Mai lần thứ nhất – nhiệm kỳ 2023-2028. Xin trân trọng
MAI HỮU PHƯỚC
Về thăm xóm cũ Mê mải kiếp người ta biệt dạng Tóc xanh thuở nọ đã màu phai Về thăm xóm cũ thành người lạ Giật mình trẻ nhỏ hỏi tìm ai?
Rồi từ đó
Có một hôm ta vô chùa nằm lại
Nghe sư thầy tụng niệm mấy hồi kinhRồi từ đó những sân si danh lợiNhẹ bay qua như gió thoảng sân đình.
M.H.P
*****
MAI VĂN PHẤN
Con ngủ Đầu cha rủ xuống tơ vàng
Lời ru của mẹ trải làn gối êm
Ngủ đi hỡi mảnh trăng hiền
Cho long lanh những giọt đêm nặng đầy
Vào đây gió cũng thơ ngây
Ngọc trâm dịu mát hương rây xuống hồn.
Trời cha che mảnh đất con
Yêu thương buông xuống mỏi mòn đêm sương
Cha là hương ở hoa thơm
Mẹ là vị ngọt cuối vườn trái cam
Con đang mơ chạy lang bang
Ngồi đây cha thả bướm vàng bay theo. MVP
*****
MAI BÁ ẤN
Người ơi em bỏ quên ta bên đời lặng lẽ ta rót rượu mời nhân thế ghé chơi thân sơ cùng cạn đoàn viên tửu giọt đọng môi sầu đắng ly bôi
một kiếp bên trời. trời tuôn lệ một kiếp bên đời. đời bỏ quên một kiếp bên sông. sông xuôi biển một ta. một rượu. một môi mềm
mềm môi ta hát bên non vắng liêu xiêu chân bước giữa vực đời lặng lẽ ta ngồi im trước biển nghe bên trời vọng tiếng… người ơi! Mùa Covid, 2020 M.B.A
*****
MAI THÌN
Bóng quê nhà Quê nhà là cây thị già đầu xóm cao ngút ngao con sáo đá chập chùng trưa tuổi thơ tôi hay đi khèo trộm trưa bây giờ nằm võng vẫn còn thơm
tiếng chim hót nghe vào trong giấc ngủ thức một vùng ký ức sương pha
quê nhà là cái bến sông trong vắt con bống con ấp vào trong bóng mẹ nước lơ thơ thuở nhỏ tôi đằm
qua năm tháng tưởng rồi như sợi tóc bạc trắng theo ngút ngát cuộc người
cảm ơn cây thị già, cảm ơn bống trong lòng tôi neo mãi đến giờ bóng quê nhà phủ kín những trang thơ. M.T
*****
MAI QUỲNH NAM
Màu trắng Người đàn bà vật vã trên bàn đẻ căng hết sức mình để trở thành người mẹ bao lần bác sĩ gỡ ra từ thân thể chị những mảnh vụn bom găm vá lành vết bỏng na-pan và bây giờ, sau cơn đau kinh hoàng của người vượt bể anh nâng đỡ trên tay đứa bé dị dạng hình người không tiếng khóc anh rụng rời cắn chặt môi ghìm nước mắt như có loạt bom hắt tê tái vào mặt màu trắng đục những cơn mưa hóa học. M.Q.N
*****
MAI NAM THẮNG
Cây lộc vừng bến quê Bến sông quê có cây lộc vừng Làng gọi cây mưng Gốc cổ thụ bao đời thân thuộc.
“Tháng Giêng rét đài Tháng hai rét lộc” Mạ nón cời ngoi ngóp cửa sông Gió rưng rưng cành mưng gầy lay lắt.
Tuổi thơ con qua bao mùa giáp hạt Bao mùa đắng chát đọt mưng Lớn theo trai làng phiêu bạt Cuộc mưu sinh xuống biển lên rừng.
Có nỗi nhớ giêng hai cây mưng trổ lộc Tháng mười buông những chùm đèn lồng Hoa rắc như mưa, hoa trồi bềnh bồng Em ra múc nước sông làm sao quẩy hết?
Bao năm bôn ba nẻo đời cao thấp Có lời ru mạ đỡ nâng “Đói cho sạch, rách cho thơm Dù rau mưng rau má”.
Mạ ơi… Chiều nay con về làng xênh xang ngói đỏ Nhà chẳng còn lót bữa rau mưng Sáo đã sang sông Hạc đã về mây trắng Cây mưng vẫn âm thầm trên bến vắng Lặng lẽ trút mình dâng lộc biếc những mùa sau… M.N.T
*****
MAI VĂN HOAN Có một dòng sông Có một dòng sông thơ ấu Nước xanh in bóng con đò Hồn tôi vẫn thường neo đậu Mỗi khi sóng lớn, gió to
Có một dòng sông rực nắng Nước xanh in bóng cánh buồm Cánh buồm ước mơ đỏ thắm Đưa tôi xuống biển, lên nguồn...
Có một dòng sông mờ tím Nước xanh in bóng mẹ nghèo Ánh mắt dịu hiền của mẹ Lặng nhìn những đứa con yêu
Có một dòng sông huyền ảo Nước xanh in bóng trăng sao Thả mình trên dòng sông ấy Như bơi giữa dòng ca dao!
Giếng làng Về quê, tìm lại giếng làng
Lối quen mà cứ ngỡ ngàng bước chân
Bao phen trời đất xoay vần
Làng xưa, xóm cũ mấy lần đổi thay.
Nép sau vườn, dưới vòm cây
Lòng băn khoăn: có phải đây giếng làng?
Hỡi người duyên số dở dang
Nhớ chăng đêm ấy... trăng vàng chung soi?
Lỡ tay thương chiếc gàu rơi
Làm xao lòng giếng... một thời vụng yêu.
Giếng làng thuở ấy trong veo
Chia khắp thiên hạ: giàu, nghèo, hèn, sang...
Gái làng tắm nước giếng làng
Tóc càng óng mượt, da càng mịn thơm!
Bây giờ nước có đầy hơn
Chạnh buồn tên giếng không còn từ lâu
Bâng khuâng cầm lại dây gàu
Buông tay nhè nhẹ... sợ đau giếng làng. MVH (Nguồn: thivien.net) *****
MAI VĂN HAI Nắng Nắng lên cao theo bố Xây thẳng mạch tường vôi Lại trải vàng sân phơi Hong thóc khô cho mẹ. Nắng chạy nhanh lắm nhé Chẳng ai đuổi kịp đâu. Thoắt đã về vườn rau Soi cho ông nhặt cỏ Rồi xuyên qua cửa sổ Nắng giúp bà xâu kim.
Rùa con đi chợ Rùa con đi chợ đầu xuân Mới đến cổng chợ bước chân sang hè Chợ đông hoa trái bộn bề Rùa mua hạt giống đem về trồng gieo. Mua xong chợ đã vãn chiều Heo heo gió thổi cánh diều mùa thu Đường dài chẳng ngại nắng mưa Kịp về tới cửa trời vừa sang đông. Hạt mua chưa kịp gieo trồng Trên tay cây đã nở hồng những hoa.
Mẹ rùa trong bếp chạy ra Hôn con rồi vội cắm hoa vào bình. Mẹ khen cái chú rùa xinh Đã không ngại khó lại nhanh nhất nhà. M.V.H (Nguồn: thivien.net) *****
MAI NGOC THANH
Bài ca bạch đàn Ta đi với bạt ngàn bạch đàn
Bạch đàn trẻ thế
Ta đi với chiều cao rất khoẻ.
Bám chặt vào bền sâu của đất
Bạch đàn lên ung dung
Thân ngời trắng đúc bằng ánh sáng
Của trời ta biếc trong.
Ta đi trong rào rào lá vẫy
Ngoảnh nhìn đâu cũng một dáng bạch đàn!
Những đỉnh đồi cô đơn nghèo trọc
Hạt giống thuở đầu tiên…
đã hoá đại ngàn!
Ta gửi bạch đàn nuôi trong chiều cao
Tầm vóc cuộc đời ta đấy.
Bạch đàn bạch đàn
Biết đánh rụng những nhánh cành vướng trái
Để dồn cho sức lớn chiều cao.
Chẳng mượn gió khoe đâu
Bạch đàn thơm, cứ thơm
Ôi, mùi thơm sinh ra tự gốc
Ta bâng khuâng mỗi bước…lại đằm hơn